Ngày 4/8/2025, truyền thông trong nước đưa tin 5 cán bộ tại trại tạm giam Công an tỉnh Kiên Giang (cũ) đã bị khởi tố và bắt tạm giam, vì liên quan đến hành vi dùng nhục hình dẫn đến cái chết của một phạm nhân.
Đây là một trong số rất ít trường hợp cán bộ Công an đánh chết người được công khai và xử lý chính thức, trong bối cảnh dư luận lâu nay luôn đặt câu hỏi về tình trạng bạo lực trong các cơ sở giam giữ của ngành này.
Trong nhiều năm qua, không ít trường hợp tử vong trong đồn công an hoặc trại tạm giam được giải thích một cách đơn giản là: nghi can “tự tử” hoặc chết do “bệnh nền”, mà không có điều tra độc lập hoặc xét xử công khai.
Theo giới quan sát, vụ việc lần này là biểu hiện của những lỗ hổng nghiêm trọng trong cơ chế kiểm soát quyền lực tư pháp hình sự được phơi bầy. Cho dù Việt Nam đã ký Công ước Chống tra tấn của Liên Hợp Quốc từ năm 2015.
Với nguyên nhân có thể xuất phát từ việc, thiếu hệ thống camera giám sát ở phòng hỏi cung, hay vắng bóng luật sư trong các buổi lấy lời khai… Những điều vừa kể đã góp phần tạo ra một môi trường lạm quyền và vi phạm quyền con người của ngành Công An.
Do đó, việc bắt buộc lắp đặt camera tại phòng hỏi cung, và sự có mặt của luật sư, cũng như bảo vệ người tố giác sẽ là những yếu tố căn bản để bảo vệ phẩm giá con người và củng cố niềm tin của người dân vào pháp quyền.
Một số ý kiến cho rằng, việc xử lý vụ việc ở tỉnh Kiên Giang có thể mang yếu tố chính trị khi Bộ Công an đang thực hiện chiến dịch làm sạch nội bộ nhằm “lấy điểm”trước thềm Đại hội Đảng lần thứ 14.
Vụ án tại Kiên Giang cần được xem là lời cảnh tỉnh nghiêm túc về trách nhiệm của toàn bộ hệ thống tư pháp hình sự Việt Nam. Tuy vậy, cần có sự cải cách thể chế sâu rộng và cơ chế giám sát độc lập, thì các vụ việc tương tự mới có thể chấm dứt.
Hồng Lĩnh – Thoibao.de