Ngày 18/6, Viện Kiểm sát bất ngờ đề nghị giảm án kịch sàn cho Trịnh Văn Quyết cựu Chủ tịch Tập đoàn FLC, người từng bị kết án 21 năm tù vì tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản và thao túng thị trường chứng khoán. Trong đề nghị mới, ông Quyết được kiến nghị chuyển tội thao túng sang phạt tiền 4 tỷ đồng và chỉ còn bị giam 7-8 năm cho hành vi lừa đảo, tức giảm đến 13-14 năm tù so với bản án sơ thẩm.
Lý do mà Viện Kiểm sát đưa ra nghe rất nhân đạo: ông Quyết đã nộp 2.470 tỷ đồng để khắc phục hậu quả, hơn 5.000 đơn xin giảm án từ các tổ chức, doanh nghiệp và cá nhân được gửi tới tòa, gia đình có công với cách mạng, ông có thái độ ăn năn và đặc biệt là đang mắc nhiều bệnh nặng, trong đó có bệnh lao kháng thuốc và “nguy cơ tử vong cao” – theo báo cáo từ Bệnh viện 198.
Tuy nhiên, điều khiến dư luận phẫn nộ là mức giảm án này chưa từng có tiền lệ. Không ít người đặt câu hỏi: liệu đây có phải là một “cuộc chạy án thành công” bằng tiền, quan hệ và ảnh hưởng? Hàng triệu nhà đầu tư nhỏ lẻ từng điêu đứng vì chiêu trò thao túng cổ phiếu của ông Quyết nay liệu có được công lý trả lại danh dự và niềm tin?
Khi một người có thể gây thiệt hại hàng nghìn tỷ đồng, rồi “khắc phục hậu quả” bằng cách nộp lại tiền và nhận vài lời xin xỏ từ các tổ chức quen biết, để đổi lại mức án nhẹ hơn cả tội ăn trộm xe máy thì phải chăng luật pháp đang bị thương lượng thay vì được thực thi công bằng?
Hơn nữa, việc Viện Kiểm sát đề nghị hủy lệnh kê biên tài sản của ông Quyết càng làm dấy lên nghi ngờ: có ai đang đứng sau “tháo gông, mở khoá tài sản” cho ông ta? Có ai dám đảm bảo rằng sau khi được giảm án, tài sản không “bốc hơi”, hậu quả không bị xoá sổ, còn công lý thì vĩnh viễn mất dấu?
Luật pháp sinh ra để răn đe, chứ không phải để bị bẻ cong. Nếu một đại gia từng ngang nhiên thao túng thị trường, rồi dùng tiền mua lại tự do thì ai sẽ đứng ra bảo vệ những người dân lương thiện bị lừa gạt? Và liệu công lý có còn là điểm tựa cho niềm tin của xã hội?
Nguyen Anh Tuan Linh