KHI QUYỀN LỰC BÁN MÌNH CHO TIỀN

Phiên tòa xét xử 41 bị cáo trong đại án tham nhũng liên quan Tập đoàn Phúc Sơn đang phơi bày một sự thật tàn nhẫn: tham nhũng không còn là những đốm lửa rời rạc, mà là cả một cỗ máy được bôi trơn bằng máu của ngân sách và mồ hôi của nhân dân.

Trong suốt 15 năm (2010–2024), từ Vĩnh Phúc đến Phú Thọ, Quảng Ngãi, một mạng lưới quyền lực đã trượt dài trên con đường của những cái bắt tay lén lút và những vali đô la Mỹ đầy kín. Cầm trịch là Nguyễn Văn Hậu (Hậu “Pháo”), Chủ tịch Tập đoàn Phúc Sơn – người đã bỏ ra hơn 72.5 tỷ đồng và 2.62 triệu USD để “mua đứt” sự im lặng và đồng thuận của hàng loạt cán bộ lãnh đạo tỉnh. Cả một hệ thống đã bị thao túng, từ chủ tịch, bí thư đến giám đốc sở, không ai đứng ngoài.

Điều đáng nói hơn cả là vụ án này không phải cú sốc, mà là hệ quả tất yếu của một bộ máy bị buông lỏng kiểm soát, nơi đạo đức công vụ bị thay thế bằng lợi ích nhóm. Khi xử lý cán bộ chỉ là hình thức, khi sự thỏa hiệp lấn át sự nghiêm minh, thì tham nhũng sẽ tiếp tục mọc rễ, lan nhanh và đâm chồi ngay trong lòng thể chế.

Phiên tòa Phúc Sơn không chỉ để tuyên án, mà là hồi chuông cảnh báo cho cả một hệ thống. Nếu không dám đối diện, không dám làm trong sạch từ gốc, thì hôm nay có thể là Phúc Sơn nhưng ngày mai sẽ là một “Phúc Sơn mới”, với những vali tiền dày hơn, thỏa thuận đen tối hơn.

Công lý không thể chậm trễ. Và quyền lực, nếu không bị kiểm soát, sẽ trở thành công cụ để bán rẻ lương tri.

Thu Phương – Thoibao.de